Hoài Thanh: “Thơ của Bà Huyện Thanh Quan mang nỗi buồn man mác, là tiếng lòng của một người phụ nữ tài năng nhưng gặp nhiều bi thương trong cuộc sống, phản ánh sự suy tàn của xã hội phong kiến cuối Lê đầu Nguyễn.”
Xuân Diệu: “Bà Huyện Thanh Quan là một trong những nữ thi sĩ hiếm hoi của văn học trung đại Việt Nam. Thơ bà giàu tính trữ tình, tinh tế và sâu lắng, thể hiện sự nhạy cảm trước sự đổi thay của đất nước và cuộc đời.”
Nguyễn Đăng Mạnh: “Bà Huyện Thanh Quan không chỉ là một nhà thơ lớn mà còn là biểu tượng cho hình ảnh người phụ nữ trí thức trong lịch sử văn học Việt Nam, biết cách diễn đạt nỗi buồn và sự cô đơn qua những vần thơ uyển chuyển, đầy tâm trạng.”
Chế Lan Viên: “Thơ của Bà Huyện Thanh Quan là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và tâm hồn con người. Bà đã để lại dấu ấn không phai trong lòng người đọc bởi sự khắc khoải, hoài niệm về những điều đã qua.”
Vũ Khiêu: “Với những bài thơ như ‘Qua đèo Ngang’, Bà Huyện Thanh Quan không chỉ nói lên nỗi nhớ quê hương mà còn gợi lên nỗi buồn về sự suy tàn của cả một triều đại. Thơ của bà thể hiện sự tinh tế trong cảm xúc và hình ảnh.”